26/2/08

"Cho nhau" - Cho Minh ;)



Chuyện để tài cho dễ thở chút, theo đề nghị của Con gái Tràng An ;)

1. Nhân Minh yêu cầu, bốt lại bài "Cho nhau", viết từ năm 1957 ở Sài Gềnh, điển hình của loại "Nhạc tình cảm tính" của Phạm Duy (PD). Tức là kiểu yêu nhau, mê mẩn nhau, không còn biết giời đất gì hết, cũng không cần cảnh vật hỗ trợ, kiểu "nai vàng ngơ ngác"... Như chính PD đã nói, "nhạc tình cảm tính của tôi khác với nhạc tình của Lê Thương, của Đặng Thế Phong… ở chỗ: hai người yêu nhau không cần phong cảnh nào cả, không cần “thuyền mơ”, “suối mơ”, “bến xuân”, chỉ có anh và em, chỉ có “ngày đó chúng mình yêu nhau”, “đừng xa nhau”, “kiếp nào có yêu nhau”. Đại khái thế". (PD hóm phết: kết luận phát biểu về một dòng nhạc khét tiếng mà hơn 50 qua, đến giờ vẫn làm khối người bê bết - trong đó có Minh ;) - bằng một cái phẩy tay, kiểu lãng xẹt "đại loại nó là như vầy :)).

"Cho nhau", hiển nhiên là một đại tác phẩm của PD, nhưng ngoài nhạc điệu rất hay rồi, thì ca từ bài này mới thật là khủng khiếp! Yêu như thế, chết đi cho rồi, ngay từ khi... mấp mé muốn yêu, nhưng yêu chưa được ;) Thử đọc lại nhé, chưa cần nghe nhạc!

Cho nhau chẳng tiếc gì nhau
Cho nhau gửi đã từ lâu
Cho nhau cho lúc sơ sinh ngày đầu
Cho những hoa niên nhịp cầu
Đưa tuổi thơ đến về đâu?
Cho nhau nào có gì đâu!
Cho nhau dù có là bao
Cho nhau cho phút yêu đương lần đầu
Cho rất luôn luôn cuộc sầu
Cho tình cho cả niềm đau.
Cho nhau làn tóc làn tơ
Cho nhau cả mắt trời cho
Cho nhau tiếng khóc hay câu vui đùa
Cho chiếc nôi cho nấm mồ
Cho rồi xin lại tự do.

Cho nhau ngòi bút cùn trơ
Cho nhau đàn đứt đường tơ
Cho nhau cho những câu thơ tàn mùa
Cho nốt đêm mơ về già
Cho cả nhan sắc Nàng Thơ.
Cho nhau tình nghĩa đỏ đen
Cho nhau thù oán hờn ghen
Cho nhau, xin nhớ cho nhau bạc tiền
Cho cõi âm ty một miền
Cho rồi cho cả đời tiên.
Cho nhau này dãy Trường Sơn
Cho nhau cả bốn trùng dương
Quê hương xin vẫn cho nhau như thường
Cho dứt tay chia đôi đường
Cho rồi, xin chẳng còn vương!

Phạm Duy đã viết về "Cho nhau" như sau:

... Từ 1956 cho tới 1962, tuy vẫn soạn nhạc tình, nhưng không bao giờ tôi có đủ lời ca và tấm lòng để nói lên tất cả những hoan lạc, khổ đau của những cuộc tình. Cho nên tôi phải vay mượn tiếng lòng của những người khác, bằng cách phổ nhạc rất nhiều bài thơ tình bất hủ, lúc trước là của Lưu Trọng Lư (HOA RỤNG VEN SÔNG, VẦN THƠ SẦU RỤNG, THÚ ÐAU THƯƠNG...), Huy Cận (NGẬM NGÙI), Xuân Diệu (CHIỀU), Hàn Mặc Tử (TÌNH QUÊ), Bích Khê (TỲ BÀ), Ðỗ Quý Toàn (MUÀ XUÂN YÊU EM), Cung Trầm Tưởng (MÙA THU PARIS, TIỄN EM, CHIỀU ÐÔNG, BÊN NI BÊN NỚ, lúc sau là của Phạm Thiên Thư (NGÀY XƯA HOÀNG THỊ, EM LỄ CHÙA NÀY...), Phạm Văn Bình CHUYỆN TÌNH BUỒN) v.v...

Trước và sau đợt tình khúc tìm nhau, dìu nhau, kiếp nào có yêu nhau, đừng xa nhau... tôi còn soạn thêm dăm ba bài hát trước khi chúng tôi xa nhau. Trước hết là bài CHO NHAU. Trong bài này tôi muốn được dâng cho người yêu tất cả, không thiếu một thứ gì, chỉ xin giữ lại một điều: đó là sự tự do cho nhau.

Thụy Khuê, trong "Thái Thanh, tiếng hát lên trời" (tập "Sóng từ trường"), nhân Thái Thanh "hát sai" một hai từ trong "Cho nhau", thì "bình loạn" rất "phiêu" (từ trong nước hay dùng, bố cún không hiểu nội dung lắm, nhưng cứ cọp đại, vì thấy ngồ ngộ):

Trong những cassette giới thiệu nhạc của mình, Phạm Duy một đôi lần có lưu ý Thái Thanh thỉnh thoảng hát sai. Dĩ nhiên một tác giả có quyền đòi hỏi người khác phải trung thành với văn bản của mình; riêng trong nghề ca xướng, nghệ nhân vẫn có thông lệ đổi vài chữ cho hợp với hoàn cảnh, nhất là ở Việt Nam, nền văn nghệ trình diễn vốn dựa trên truyền thống truyền khẩu lâu đời.

Ví dụ như bài "Cho nhau", Phạm Duy viết:

Cho nhau ngòi bút cùn trơ...
Cho nhau, cho những câu thơ tàn mùa
Cho nốt đêm mơ về già

Thái Thanh hát:

Cho nhau ngòi bút còn lưa
...
Cho nối đêm mơ về già

Lưa là một chữ cổ, có nghĩa là còn sót lại, nhưng mang một âm thanh u hoài, luyến lưu, tiếc nuối. Ca dao Bình Trị Thiên có câu:

Trăm năm dù lỗi hẹn hò
Cây đa bến Cộ con đò vắng đưa
Cây đa bến Cộ còn lưa
Con đò đã thác năm xưa tê rồi.

Chính Phạm Duy cũng có lần sử dụng chữ lưa trong bài "Mộng du": "Ta theo đường mộng còn lưa..." Dĩ nhiên ngòi bút cùn trơ chính xác hơn, nhưng không thi vị bằng ngòi bút còn lưa.

"Cho nốt đêm mơ về già", như Phạm Duy đã viết, là cho phứt đi, cho đi cho xong. Thái Thanh thay chữ nốt bằng chữ nối, tình tứ và thủy chung hơn: những giấc mơ về già chỉ là tiếp nối những giấc mơ tuổi xuân mà anh không tặng được em vì gặp em quá muộn; cho nhau chỉ còn trái đắng cuối mùa, nhựa sống trong thân cây chỉ còn dâng được cho em dư vị chua chát và cay đắng.

Phạm Duy viết:

Cho nhau thù oán hờn ghen...
Cho nhau cho cõi âm ty một miền

Thái Thanh hát:

Cho nhau cho nỗi âm ty một miền

Chữ nỗi vô tình buông ra mà hay hơn chữ cõi, vì cõi chỉ là một miền, một không gian, một ý niệm hiện hữu, có vẻ bao la nhưng thực ra hữu hạn. Chữ nỗi vô hình, nhỏ bé nhưng vô hạn, đi sâu vào tâm linh con người: với tuổi già nỗi chết nằm trong cuộc sống. Cho em nỗi chết là cho tất cả những niềm hoang mang, khắc khoải, đau thương còn lại, nghĩa là chút tình yêu còn lưa trong từng nhịp đập yếu ớt của trái tim đã cạn dần cạn mòn hết những mùa xuân.

Thôi, nhưng mà đừng nghe Thái Thanh làm gì, mệt người, hết nhuệ khí, cản trở lao động ;). Minh nghe Khánh Ly cũng được, nhá!

Bổ sung: Xem Minh bình PD ở đây, rất si mê, sùng kính ;)

2. Minh khoái nghe những cái này, hẳn nhiên, bệnh đã vào tới cao hoang, trầm kha rồi, Biển Thước cũng bó tay ;). Thơ Minh cũng vậy, hôm nọ bố cún vừa coi qua lại "tuyển tập", không biết kết luận gì, ngoài ba từ "nhảm" "thảm" và "âm u" (âm ty ;))!

Chẳng hạn như mấy bài sau (các trước tác thời trẻ):

ĐÊM TRẮNG

Đêm dài quá
mình em thao thức

Đốt cháy mình
trong nỗi nhớ vời vơi

Đêm thẳm sâu
vần thơ buốt nhức

Gọi thầm anh
chỉ khoảng trống chơi vơi

(Tháng 8-91)

KHÔNG ĐỀ

Những cánh hồng nhợt nhạt
Phủ đầy những trái tim đau
Những trái tim
Không úa màu
Theo năm tháng

Kỷ niệm trong
Như đáy hồ xanh thẳm

Anh thân yêu có hiểu
Những cánh hồng nhợt nhat
Cứ thế suốt đời
Rụng đầy những trái tim đau

(ĐHSPNNHN, tháng 9-1993)

Nhưng đến độ hoa niên mà vẫn thở than, kể lể dài dòng, lôi thôi thế này, cũng lạ! Cho dù, đôi lúc, cũng thấy héo hắt tia hy vọng, dầu không đáng kể mấy:

NÓI CÙNG ANH

Chắc anh chẳng thể hiểu được đâu
Em đã yêu anh nhiều đến nỗi
Có thể vì anh mà sẵn lòng đánh đổi
Những buồn vui từng chiu chắt một thời

Chắc anh chẳng thể hiểu hết em đâu
Em - ngọn lửa cuồng si
dám vắt kiệt cho tình yêu không hối tiếc
Em - con sóng khát khao
dám cuộn xé lòng mình hiến dâng cho biển
Em - cơn bão dập dồn
thổi tình yêu vào sâu thẳm tim anh

Như cơn gió nhiệt thành
Em ước mình có thể cuốn đi mọi hoang tàn của cuộc đời anh
Trả về cho anh niềm tin yêu cuộc sống
Em đã thấy mùa xuân gần lắm
Khi nhìn vào mắt anh

Nhưng em vẫn chỉ là em - quá yếu mềm, chông chênh
Người đàn bà đa đoan chơi vơi giữa hai bờ khao khát
Chẳng dám níu giữ anh cho riêng mình,
chảng dám làm khổ đau người đàn bà khác
Cũng yêu anh cuộn cháy như em
Hạnh phúc gần kề sao lại qua mỏng manh
Em không nỡ đưa tay ra với
Có nhau đó mà lại xa vời vợi
Là của nhau mà chẳng thuộc về nhau

Chắc anh chẳng thể hiểu được đâu
Khi em nói mong anh đừng hẹn ước
Đừng nói về tương lai - đừng vẽ cho em bức tranh hạnh phúc
Chuyện chúng mình ai biết sẽ ra sao

Chuyện chúng mình ai biết sẽ về đâu
Em sợ cho mình đớn đau
Khi những đền đài ta xây trong tim nhau đổ vỡ
Em sợ cho mình phải thêm một lần nữa
Bơ vơ trong thất vọng khôn cùng

Chắc anh chẳng hiểu hết được đâu
Em vẫn chỉ là em - người đàn bà đơn côi
Dẫu yêu anh cuồng say
Vẫn chẳng thể nào vượt qua được những buồn đau sợ hãi.

AN ỦI

Em sẽ không khóc nữa đâu khi ngày mai đến
Và nỗi nhớ sẽ ngủ yên
Cả niềm đau nào tưởng chừng không gánh nổi
Cũng vùi chôn trong ký ức lặng im
Khi em ngắm nhìn những đứa con của riêng em
Niềm hạnh phúc dâng lên đáy mắt
Em sẽ quên anh
Quên những gì em từng khao khát
Cả tình yêu xưa cả bao điều mơ ước
Cũng tan đi trước ánh mắt con thơ
Em sẽ yêu con bằng cả nỗi đợi chờ xưa
Bằng tất cả tình yêu em dành cho anh một thời cộng lại
Và em thấy mùa xuân ở mãi
Khi em ôm một mầm sống trong mình
Khi em hát ru con
Bên chiếc nôi tròn
Em sẽ thấy trái đất hồi sinh trở lại
Những nụ mầm vươn chồi cao mãi
Dâng cho đời hương hoa
Em sẽ không còn nhớ một nẻo đường xa
Một bến bờ chưa bao giờ tới được
Bởi hạnh phúc bao giờ cũng rất thật
Bữa cho gia đình, giấc ngủ các con yêu

Em sẽ không khóc nữa đâu khi ngày mai tới
Khi bóng anh xa khuất cuối trời
Em vẫn biết chẳng thể nào đến được
Bến bờ xưa vỡ bóng trăng rơi!

THƯ GỬI ANH (I)

Anh!
Xé lòng nhau chi
Những lời nước mắt
Quặn tim đau?

*

Có một ngày
Ta đã gặp nhau
Một ngày như thế
Đông sầu

*

Yêu làm chi
Cho tim tan nát
Mơ làm chi
Cho lòng khô khát

*

Gặp làm chi
Để rồi biệt ly?

II.

Sao nỡ bỏ đi anh
Đêm dài tàn úa
Héo hắt trăng rơi?

*

Sao nỡ đặt vào tay em
Một vì sao băng
Vụt sáng rồi vụt tắt?

*

Sao nỡ nói lời yêu em
Khi ta không thể đem con tim
Trao nhau
Khao khát?

*

Sao vội ngắm em
Bằng cái nhìn ngây ngất
Khi ta không thể là của nhau
Trọn vẹn
Suốt đời?

*

Sao nỡ nói cảm ơn em
Đã trao anh con tim nồng ấm
Lẽ nào bao đam mê say đắm
Còn lại chỉ là
Hai tiếng "Cảm ơn"

*

Khi ta không thể đến bên nhau
Xin đừng nói lời mong nhớ
Xin đừng nói lời yêu đương
Xin đừng đặt vào lòng em
Một vết thương
Tươi như buổi chiều hôm qua
Đọc thư anh viết.

Công bằng mà nói, Minh đôi lúc cũng sáng tác được dăm bảy bài thơ có chút vần điệu (để ý, trong những thi phẩm này, yếu tố "giả cổ" thường mạnh):

XUÂN LỖI HẸN

Người bỏ đi từ độ chớm xuân
Không một dòng tin, không hồi âm
Thêm mươi hôm nữa là vừa vặn
Ba vạn giây tròn ngóng cùng trông

Một mình ta uống cạn tình suông
Say cái thanh cao, cái sượng sùng
Ta say gom hết mùa xuân lại
Dệt lấy bài thơ thật não nùng

Có vạn ngày xuân đã sang sông
Tình suông ta uống cạn nhớ mong
Duy có một người không trở lại
Một người lỗi hẹn một viển vông.

CÁNH TRỞ
("Ai có về bên bến sông Tương")

Đứng bên này sông Tương
Bàng bạc trời nhớ mong
Người về như lá úa
Ta ngược đò bến sông

Trắng mòn đêm ngóng trông
Tiếng gọi đò tha thiết
Phía bên kia sông Tương
Nước cuộn dòng chảy xiết

Yếu tố "sến", cố nhiên bàng bạc, khó tránh khỏi. Nhưng đa phần là ổn, đúng cảnh đúng tình, đúng chỗ, không gây phản cảm. Thể hiện ngay cả trong một bài thơ dịch được giới chuyên môn đánh giá là không thua nguyên tác:

KHI EM THIẾU VẮNG ANH

Khi em thiếu vắng anh
Hoa kia không đẹp nữa
Bởi chẳng ai cùng em
Nâng niu màu rực rỡ

Khi em thiếu vắng anh
Trời chiều sao tàn nhanh
Bởi hoàng hôn yêu kiều
Cũng nhuốm màu tàn úa

Khi em thiếu vắng anh
Dòng nhạc sao buồn tênh
Ngàn sao thôi lấp lánh
Đêm bỗng thành mông mênh

Khi em thiếu vắng anh
Thế giới buồn lạnh lẽo
Và thiên nhiên diệu kỳ
Cũng nhạt màu úa héo

WHEN I'M MISSING YOU...
(Written by MQ Tú)

When I'm missing you
The flowers are in gloom
Cos there's no one to admire
Its beauty when in bloom

When I'm missing you
The afternoons so quickly fade
Cos the sunset doesn't remain
To cast the lovely shade

When I'm missing you
The music lacks melody
The stars loose their radiance
And the nights become so empty

When I'm missing you
The world no longer looks cheerful
And nature seems to have lost
The smile that is so wonderful

(September 2002)

v.v... và v.v...

3. Nhận định về thơ Minh, sẽ còn có nhiều, khôn xiết (nếu có nhu cầu). Tuy nhiên, mục đích của entry dài này là để cám ơn tấm thiệp (ảnh trên) từ nơi rất xa. Bưu điện Hung (và thế giới, nói chung), hay tắc trách, ẩu tả, nhưng lần này nhà bốt chuyển được đúng tay người (cần) nhận, âu cũng là đáng khen!

33 nhận xét:

[deleted] nói...

Bạn Minh là người iu cũ của bác Linh phải không, bác viết một entry hay bức thư (tình) dài thế! Thư tình dài nhất của em (to all the girls I've loved before) cũng không dài bằng "Cho Minh" của bác Linh.
Bạn Minh có vẻ là một Xuân Quỳnh tương lai nhỉ? Lãng mạn lắm, chả biết có đẹp gái bằng chị XQ không. Hai nhà thơ có một điểm chung là đều viết bài "Nói cùng anh" :D (một anh nhà báo Hoàng Linh, một anh là nhạc công tên Tuấn)

2Ti nói...

Hoá ra Minh có nhiều thơ hay thế. Ngưỡng mộ lần 2!

2Ti nói...

Mà có người đang rủ em lập Hội những người yêu thích Phạm Duy đấy, anh Linh thấy có nên ko?

Hoàng Lan nói...

Thơ hay quá! Nghe rất đúng mùi của em bây giờ!

Hoa Pion nói...

:D Bốt thơ bạn Minh nữa đi, bác Linh ui! Có thơ không thất tình không ạ? ;)

Hoang Linh nói...

@ Fortunate V.: - Viết "Cho nhau" (Cho Minh) hoài công, hóa ra là để cho bạn Minh đi giao lưu với các bậc quyền quý, ở đây: http://au.blog.360.yahoo.com/blog-e.fwJW4hbrapt3qOvGoiQRSrE5o-?cq=1&p=439#comments
- "Đẹp gái": Ko được tọc mạch về những info cá nhân ở đây đâu nhá! ;)
- Tiết lộ 1 chi tiết "nghề nghiệp": cô giáo Minh qua thời thơ Xuân Quỳnh lâu lâu rồi, giờ đã chuyển sang thể loại khác!

Cheeky Tricky Chic nói...

Anh ơi, nhân dịp có mục viết bài theo yêu cầu, em kính đề nghị anh tiếp tục bình thơ tình yêu của em đi ạ :-) Anh cứ chê thật lực vào cho em đỡ say đắm :-) Cảm ơn anh trước ạ

TM nói...

Ôi em cảm ơn anh Linh đã đáp ứng yêu cầu của em. Bài Cho nhau này cực kỳ là điểm hình cho phong cách PD :p. Em thích nhất là hai câu "Cho rồi, xin lại tự do" và "Cho rồi, xin chẳng còn vương" :p. Em đã download rồi, tối về nghe. Em phải chạy đây, tí về vào tán chuyện tiếp :p
Titi: Đừng có nghe anh Linh nói nhảm :p

[deleted] nói...

Cảm ơn bác Linh nhé. Em vào nhà bạn Minh để xem ảnh, thấy cô bạn gái của bác hơi quen quen. Hình như bạn Minh học chuyên văn trường Ams, từng được giải nhất Học sinh thanh lịch (hoa khôi Ams) hay giải thơ tuổi học trò phải không? Sorry gần 20 năm rồi nên ký ức mờ mịt đi nhiều. Hồi xưa em không học Ams, chỉ ngưỡng mộ các bạn (gái) bên đó thôi. Em học chuyên toán SP nên khi luyện thi học sinh giỏi có quen biết mấy bạn toán Ams như Phan Thị Hà Dương và mấy bạn trai (khổ quá bây giờ chỉ nhớ tên gái chứ giai quên hết cả).
Google tên nhà thơ "Nguyễn Thủy Minh", em suýt ngã bổ chửng. Thì ra bạn Minh khá nổi tiếng với 700 kết quả :D Mà rất thú vị là gần như trong site nào có bạn Minh thì liền đó là bác Linh xuất hiện như hình với bóng ;) Đặc biệt là trong thư ngỏ của ông Phạm Duy trên talawas, hai cái tên "Nguyễn Thủy Minh" và "Nguyễn Hoàng Linh" được nhạc sĩ đặt ngay sát nhau bên cạnh toàn văn nghệ sĩ tên tuổi như Hoàng Cầm, Nguyễn Thụy Kha, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Văn Tý, Đỗ Trung Quân...
Em thử đoán mò "love story" của 2 người diễn ra vào lúc nào. Chắc là thời xa xưa "Ngày xưa Hoàng Thị" khi mà "Minh tan trường về..." của những năm 1980? Hay là sau này, vì em đọc trong blog bạn Minh thấy kể về một "tình yêu không lời" với một học trò bạn Minh dạy tiếng Anh ở nhà. Anh này hơn bạn Minh mấy tuổi nhưng lại xấu hổ không dám ngỏ lời trước. Bác Linh ở Hung về VN học tiếng Anh lúc nào nhỉ?
Sorry vì em hơi tọc mạch vào chuyện riêng của 2 người. Ai bảo bác đem thư tình viết "cho Minh" lên công khai trên blog :) Mà có khi em nhầm, câu chuyện sẽ diễn ra ở thời tương lai chứ không phải trong thì quá khứ, kiểu cái gì mấy trăm phút xao lòng của ông Thuận Hữu...
Xin lỗi bác Linh một lần nữa, em chưa hiểu thông tin "qua thời thơ Xuân Quỳnh lâu lâu rồi" là như thế nào ạ? Như vậy cô giáo Minh đã chuyển sang thời kỳ thơ Thanh Nhàn kiểu hương bưởi, hay là thơ Mỹ Dạ vừa ngây thơ vừa cáo già của "anh đừng khen em", hoặc kiểu thơ Vi Thùy Linh nóng bỏng mạnh mẽ phong cách hậu hiện đại? Em dốt văn nên không hiểu lắm, bác giảng giải giúp. Hay hôm nào bác làm một entry về thơ nữ Việt Nam sau 1975 cho em mở mang hiểu biết với ạ.

Con gái Tràng An nói...

Hìhì..Thế này có phải êm ái và ngọt ngào hơn bao nhiêu so với cái chủ đề chính trị mà anh hay đưa ra ko?:-)

Hoang Linh nói...

@ Hoa Pion: Nghiên cứu và phân tích chùm thơ này nhé ;)
"Còn lưa", ở quê em nghĩa là gì?
@ 2Ti: Minh là NHÀ THƠ mà, thơ rải khắp thế giới, ko nhớ hết ấy chứ!
PD nhiều người sùng bái lắm rồi, ko cần fan club nữa dâu em!
Nói nhảm nhiều quá, phải đi làm cái đã...

Hoa Pion nói...

Cái tít nghe gợi cảm quá ạ!
Thơ, để chúng em đọc dần dần. Ban đêm, cho thêm sầu thêm thảm, thêm nhảm ;)) Nhưng mới đọc qua đã thấy một vài câu yêu thích :D
Từ "còn lưa"... em rất thích, nhưng lại biết từ ấy với nghĩa khác, ở quê em cơ!

TM nói...

"Bạn Minh là người iu cũ của bác Linh phải không"
--> Trời, đang đêm đọc đến câu này suỷt ngã bổ chửng, đừng có làm tớ "có tật giật mình" như thế chứ :D. Á, muốn biết bạn Minh có đẹp gái không á, phải hỏi "bạn" Hoàng Linh :d

Hoang Linh nói...

@ Fortunate V.: Hìhì, trật lấc cả ;) Nhưng như thế là sau vụ này, bạn Minh được PR thành công phết ;) Ko kém gì tập thơ Trần Dần ở nhà nhé ;)
@ Hoa Pion: Sẽ bót tiếp, nhưng để bạn Fortunate V. nghiềm ngẫm kỹ chùm thơ này đã ;)
@ 2Ti: Sáng suốt phết hihi
@ Minh: Minh được giải nhất Học sinh thanh lịch (Hoa khôi Ams) thời nào nhỉ, giấu hoài ;)

Hoang Linh nói...

@ Fortunate V.: Rất thông cảm, rất thông cảm với ý muốn tìm hiểu tác giả - tác phẩm vô cùng nồng nhiệt của bác! Với kỹ năng google và sự kiên trì đáng nể (nghiên cứu blog bạn Minh), bác nắm khá chắc các info về nhà văn - nhà thơ Minh rồi đấy ;) Tui cũng ko cung cấp được gì hơn nữa đâu hihi.
Bây chừ cần info gì bác liên hệ trực tiếp với "khổ chủ" cho tiện ;). Vai trò PR, "môi giới" của tui đã chấm dứt hihi. Còn chuyện cửa đóng then cài, thì bác đã muốn giao lưu với "người của công chúng", bác phải có biện pháp khéo léo để họ tiếp bác chớ? Không thì, ai cũng nhao nhao vào đó, dân chủ phương Tây (thối nát), tự do quá trớn (đơn phương, kiểu Kosovo), e rằng đáng ngại! ;) Bác tìm hiểu ồ ạt quá, cũng có thể đương sự ngỡ ngàng?
Cám ơn bác về hai bài thơ thời "tiền sử" của nhà thơ Minh. Dĩ nhiên tôi có hai bài đó, và có tập thơ kia, cũng gần 20 năm nay rồi, từ khi chưa có hâ hạnh làm quen nhà thơ Minh ;)
Các info của bác về thời xa xưa cũng rất giá trị! Nếu có dịp tui sẽ cho vào mục "Tìm hiểu lịch sử" của báo, là mục tôi rất đỗi chăm chút :)

2Ti nói...

hí hí...Minh đừng ngã bổ chửng. Giai kia đang tò mò về bạn nên bắn tin tùm lum thoai :)

[deleted] nói...

Mọi người làm mình càng tò mò hơn. Số lượng nhà thơ nữ vừa làm thơ hay và vừa đẹp gái là không nhiều ở Việt Nam, nên việc xã hội (trong đó có mình) hâm mộ là điều bình thường. Bác Linh thông cảm nhé, việc em muốn tìm hiểu về bạn gái của bác không có ý đồ cá nhân mà chỉ giống như một fan trong bài Superstar của Carpenters thôi :P
Mình không nhớ Phan Thu Hương mà chỉ ấn tượng về một bạn nữ tên là Minh, học chuyên văn Ams, đoạt giải nhất Học sinh thanh lịch năm 90 hay 91 gì đó với bài thơ "Hương Thầm" đọc trong đêm chung kết. Báo Tiền Phong hồi đó có đưa tin. Hình như cùng năm đó có em Vũ Kiều Trinh và Thủy Nguyên của lớp chuyên Nga đoạt giải nhì ba gì đó. Mình nhớ 2 cô này vì đã gặp trong một lần sinh nhật đứa em họ học cùng lớp Kiều Trinh (giờ làm VTV). Nhìn ảnh nhà thơ Minh trên blog mình nhớ tới tấm hình trên báo của hoa khôi Minh hồi xưa...
Bác Linh thông cảm lần nữa nhé. Em học văn tuy dốt, nhưng còn nhớ lời thầy dạy hồi phổ thông là phải tìm hiểu tác giả để hiểu được rõ hơn về tác phẩm. Em nhớ giờ giảng văn cấp 3, khi học bài Tây Tiến của Quang Dũng, cô giáo văn đã kể những chi tiết rất sống động về Quang Dũng - một chàng trai Hà Nội cao lớn hào hoa và ăn rất khỏe (6-7 bát một bữa). Những chi tiết này giúp học sinh hiểu rõ hơn về Tây Tiến và những người lính học sinh-tiểu tư sản của đoàn quân năm ấy.
Chính vì muốn tìm hiểu về nhà thơ Thủy Minh, tối qua mình đã vào blog TM đọc khá kỹ cộng với google những gì liên quan (ra nhiều phết). Xin lỗi vì nửa đêm dò dẫm trong nhà bạn Minh gần 2 giờ đồng hồ, nghiền ngẫm được hơn một nửa số entry. Cảm ơn về những bài tản văn, những câu chuyện của Minh đã làm mình nhớ về một "thời hoa đỏ", bên cạnh việc hiểu thêm về tác giả tác phẩm, về xứ sở của Kiwi, Kangaroo và Koala :D
Hôm nay mình quay lại với đầy hưng phấn để đọc tiếp số entry còn lại, thì ôi thôi đã thấy cửa đóng then cài :( Không hiểu nhà thơ đi đâu hay không muốn cho bạn đọc vào chơi? Nhà thơ Minh đã là người của công chúng rồi thì nên hy sinh một chút để tạo điều kiện cho người hâm mộ tìm hiểu có phải không. Chắc bác Linh cũng không phản đối điều này! Đề nghị nhà thơ sớm mở cửa (bán vé cũng được) để phục vụ bạn đọc.

TM nói...

Hihi, không hiểu các bạn nhìn thế nào mà lại nhìn tớ thành em Thu Hương hoa khôi trường Ams :D. Bạn F mà đoán thêm nữa thì chắc anh Linh tối nay không được ăn cơm nữa mất :D

[deleted] nói...

Sau khi bạn Google cho biết nhà thơ Thủy Minh học chuyên văn trường Ams 1987-1990, mình đã tìm thêm được 2 tác phẩm của nhà thơ. Đảm bảo bác Linh chưa biết cái này, vì đây là 2 bài thơ của thời kỳ "tiền khởi nghĩa", có khi là lúc nhà thơ còn chưa iu ai:) giọng văn rất trong sáng, nhẹ nhàng...
Xin phép chép lại một đoạn ở đây (chắc chắn chưa ai đưa bài này lên Internet, tìm bằng Google và 5 search engine khác đều không thấy)
Giấc mơ học trò
Có lẽ ngàn năm sau sẽ lại tìm về
Căn nhà trắng, một thời xa xưa ấy
Gốc me già và khoảng trời thơ dại
Đôi mắt nhìn biêng biếc buổi đầu tiên
Nơi ấy có một khung cửa dịu êm
Và vạn sắc trời xanh xanh hiền hậu
Có cánh diều không bao giờ chịu đậu
Có bóng người thấp thoáng hàng hiên...
(Nguyễn Thủy Minh, lớp 12V1)
May mắn và tình cờ là mình vẫn còn lưu một cuốn "Thơ tuổi học trò". Hình như là bạn nào đó bên trường Ams đã tặng tập thơ này cho mình khoảng cuối năm 1990 (theo trí nhớ tồi tệ). Không phải bản gốc, giấy phôtô cũ đã ngả màu, nhưng giờ đọc vẫn khá rõ. Đây là bản in lậu của BGH trường Ams tại Nhà máy in Tiến Bộ vì không hề có số giấy phép xuất bản, tên NXB. Trong tập thơ bạn Minh có 2 bài "Ngõ nhỏ" và "Giấc mơ học trò" ở trang 21, 22. Đề nghị bổ sung thêm vào phần tư liệu hay trước tác thời trẻ của nhà thơ Nguyễn Thủy Minh :D

TM nói...

Anh Linh và TA: cảm ơn hai người đã quảng cáo cho em, lần này mà em được nổi đình nổi đám bằng hoặc gần bằng 1 số người mà ai cũng biết là ai thì đúng là nhờ công lớn của hai người, em thề sẽ treo bằng tổ quốc ghi công để đền đáp hehhê :D

Hoàng tử Dế nói...

Giải nhất thanh lịch thì ko phải đâu ạ, nhưng mà chị Minh xinh và thanh lịch ngang ngửa em thanh lịch nhất là Phan Thu Hương. Cái anh trên kia nhìn cũng hơi tinh, vì em ấy cũng có phảng phất cái gì đó của chị Minh. :)

2Ti nói...

Hi hí, bạn Minh nhà ta đã chạy trốn. Cao thủ với lại Cao chạy xa bay có liên quan từ bao giờ thế này? Minh đâu, tớ chưa bao giờ nghĩ ấy lại dễ thẹn như thế này đâu :P

[deleted] nói...

@nhà thơ TM: tớ nhớ ra em Minh "thanh lịch" này rồi: con ông Cao Sỹ Khiêm (thống đốc NHNN), nhà ở khu tập thể gần Nam Thành Công. Tớ vừa định sang đặt cục gạch (ko phải chân sói) bên nhà Minh thì đã thấy mở cửa rồi, cảm ơn nhé. Người hâm mô chứ không phải "fan cuồng" đâu mà nhà thơ lo lắng. Tối nay sẽ tiếp tục sang nghiên cứu "tác giả, tác phẩm". Hy vọng là nhà thơ không thấy phiền lòng. Lúc đọc tớ sẽ cố gắng đi nhẹ, nói khẽ, không làm mất trật tự :D
@HT Dế: bạn cũng học trường Ams à, tớ xem ảnh trên blog thấy quen. Chuyên Nga phải không, hình như đã gặp hồi xưa rồi nhưng bây giờ chưa nhớ ra tên.
@bác Linh: rất sorry bác em spam hơi nhiều trong entry này. Bác thông cảm vì tự nhiên "máu văn nghệ" lại nổi lên, muốn tìm hiểu về một nhà thơ nữ cùng thời với mình. Nhờ entry của bác mà em biết thêm và nhớ lại được nhiều điều thú vị :)
Chúc mừng sinh nhật của bác Linh nhé. Em rất phục bác, một tài năng không dễ gặp: vừa giỏi văn thơ nhạc họa, lại vừa bắn súng cừ (văn võ song toàn). Chúc bác tiếp tục phát huy nhé!

Hoang Linh nói...

@ Mẹ Dế & Minh: Thơ phải sến mới dễ nghe, dễ thuộc! Thơ ko sến, muốn dễ "tiêu hóa", phải như thơ bác Tố Hữu, hoặc Cụ Hồ! :)
@ Fortunate V.: Rất thông cảm phong cách "văn nghệ thôi mà" của bác, nên bác cứ tự nhiên mà! Miễn là "thân chủ" họ cho phép mình tìm hiểu thôi. Với lại, "con gái nói ko mà có", bác cứ vững vàng ;)

TM nói...

Hai người này không được đồng loã trêu chọc em thế nhé ;)

[deleted] nói...

Cảm ơn bác Linh em vẫn "giữ lập trường" là fan hâm mộ trung thành và kiên định của TM. Lâu lắm rồi (kể từ sau Xuân Quỳnh), em mới có động lực lớn để tìm hiểu một nhà thơ nữ VN :) Tối qua đã lọ mọ nghiên cứu xong blog (mới), đêm nay sẽ tiếp tục vào blog cũ (Hana) để tìm hiểu TG-TP. Vào bảo tàng Louvre mất 3 ngày mới xem hết được, hy vọng lần này sẽ không lâu hơn. Nếu không cuối tuần phải xin phép vào xem ban ngày, chả biết nhà thơ có mở cửa weekend? Cảm giác ban đầu vẫn là choáng ngợp, kiểu câu thơ gì gì của XQ "em lạc loài giữa sâu thẳm rừng a" ;)
@TM: đọc xong blog của nhà thơ chắc sẽ đoán được mẹ Dế là ai, vì thỉnh thoảng thấy bạn ấy vào comment trong đó có thông tin về nhân thân :)

Hoang Linh nói...

@ 2Ti: Bạn Minh chính ra nhát: thấy ai "chủ động tìm hiểu" một chút, là chạy ;) Thế này thì gay go lắm đây...

TM nói...

Hic, choáng quá, thế này thì còn gì là bí mật đời tư của ngôi sao internet nữa cơ chứ huhu :((. Bạn F thông cảm nhé, tớ phải dọn dẹp đã, trong đó nhiều thứ phản động và bậy bạ lắm, không phát tán được. Bạn cứ chuẩn bị tinh thần đi, tớ sẽ mở cửa bán vé đấy :p

TM nói...

À em hoa khôi Minh mà bạn F nói là em Cao Hồng Minh, chuyên văn dưới tớ 1-2 khoá gì đấy.

Hoang Linh nói...

Minh chuyển hướng khéo nhỉ? ;) Bác F. nhớ giữ vững lập trường kiên định, theo đúng định hướng lề bên phải, nhé? ;)

Hoàng tử Dế nói...

Eo, cái anh F kia viết dài thế, đọc mãi ko hết. Thời đó có ai là ko in lậu đâu mà anh lại nói xấu trường Ams của chúng em thế ạ?
@Chị Minh; Bài thơ đó em cũng thuộc lòng nhé. Thi thoảng cũng ngân nga cùng với mấy bài của chị Kiều Anh. Những bài đó tuy chưa gì mà đã sên sến nhỉ? Nhưng dễ nhớ vào đầu... :)

TM nói...

F: Me De cung la 1 nha tho noi tieng day, do ban biet la ai ;)

Hoàng tử Dế nói...

@Fortunate V; Ô, thế bạn là ai thế mà có vẻ rành trường Ams vậy? Nhà nghiên cứu Ams? Hay tương lai là nhà Thủy Minh học? Hi hi.. Ảnh mẹ Dế trên blog bé như cái móng tay mà nhìn quen được thì tài thật :D
@Chị Minh: đúng, anh L. nói đúng a, chị đừng đánh lạc hướng, tung hỏa mù nhé. Nhưng mà em thấy cái anh F. này tương lai là một người kiên định đấy :)

Đăng nhận xét