1. Trong số những đoản khúc "Vụn vặt" của Solzhenitsyn, bố cún rất thích cái này:
GIỎ NÔNG TRANG
Nếu bạn đi xe buýt liên tỉnh và bạn bị cạnh cái giỏ cứng như đinh của ai đó quệt vào ngực hay vào cạnh sườn, bạn chớ lên tiếng nguyền rủa mà hãy quan sát thật kỹ cái giỏ bằng vỏ cây, đeo trên vai bằng một dây vải tua rộng bản. Chủ nhân của nó chở sữa, pho-mát tươi, cà chua - của bà và của cả hai láng giềng - lên thành phố, rồi từ thành phố, bà lại mang về dăm chục mẩu bánh mì tròn cho ba gia đình.
Thứ giỏ miệng loe, bền và rẻ tiền này của các bà, các cô, không thể sánh với những loại túi thể thao màu sắc, có biết bao ngăn và khuy cài sáng choang. Thứ giỏ ấy có thể tải một sức nặng khiến dây đeo vai của nó, thấu qua chiếc áo gi-lê ấm áp, vẫn khiến đôi vai dãi dàu của người nông dân phải đau đớn khôn cùng.
Vì thế, các bà, các cô phải đeo nó theo cách sau đây: đặt chiếc giỏ cân đối sau lưng, căng sợi dây đeo ngang trước ngực như một thứ yên cương. Bằng cách đó, trọng lượng sẽ được xẻ đều xuống hai vai và ngực.
Các bạn viết của tôi ơi! Tôi không bảo các bạn hãy thử đeo trên lưng thứ giỏ như thế. Nhưng nếu các bạn thấy khó chịu khi bị thúc vào cạnh sườn, xin mời các bạn hãy đi tắc-xi!
2. Bố cún, nhìn chung, không phải người lười làm việc nhà. Nấu cơm, giặt giũ, quét nhà, hút bụi, rửa bát... và hàng trăm việc lặt nhặt khác, nếu cần, bố cún cũng làm, vui vẻ, vô tư.
Nhưng mà, đàn ông ấy, thành thật mà nói, chắc ít ai mê, hoặc khoái làm những việc ấy.
Cũng có thể, do nghĩ rằng "chức năng" của mình là khác cơ, hoặc giả, do "kỹ thuật" của mình không cao, nên làm những việc ấy, đàn ông thường là dễ mệt, sinh chán ;)
Trong khi đó, phụ nữ âm thầm làm những việc không tên ấy, hàng ngày. Như một lẽ tự nhiên. Như một "thiên chức" của họ...
3. Sáng dậy, mở máy tính, thấy báo chí Việt Nam tràn ngập tin về Ngày Valentine (như thể một năm chỉ ngày này mới yêu và bày tỏ tình yêu được). Thấy bảo ở Sài Gòn, chiều qua, 1 bông hồng đã lên tới 25 ngàn đồng (thua gì giá bên này đâu). Rồi bao nhiêu tỉ đã được "nướng" vào hoa trong ngày này...
Tặng hoa nhau trong Ngày Tình nhân, cho dù đắt đỏ đến mức nào, cũng hay lắm và đẹp lắm. Nước ta đi lên, cuộc sống tinh thần phong phú, cái đó có thể thấy rõ trong các bài report về những cung cách khiến nhau bất ngờ - và thường là nếu không đắt giá, thì cũng rất dụng công, mang đậm vẻ "bày binh bố trận" - trong ngày 14-2 này.
Nhưng sao ở đây, bố cún vẫn thấy có một cái gì đó mang tính phong trào. Mà phong trào thì không chắc đã hay, ngay cả phong trào tặng sách, đọc sách ;). Nói gì đến phong trào bày tỏ tình yêu một cách ồn ào và tặng nhau quà đắt đỏ?
4. Thắc mắc vớ vẩn! Rõ là những suy nghĩ tạp nham của kẻ... đầu bốn ;)
Với bố cún, ngày này cũng sẽ bình thường như bao ngày khác. Sau khi gửi cái entry này, bố cún sẽ đi làm, đến chiều. Trước khi về, sẽ mua hoa, nhỉ, nhưng chỉ cần vài bông thôi. Sẽ dọn dẹp nhà cửa chút, rồi chơi với cún, Thu Vân, và có thể sẽ nấu nướng một cái gì đó. Tất cả sẽ không có gì hoành tráng và lãng mạn lắm cả...
Chỉ là một sự thầm phục và biết ơn...
(Nếu không có phụ nữ trên đời này, đàn ông tẻ nhạt lắm nhỉ? Mà họa may có làm được gì "nên cơm nên cháo", cũng chả vẻ vang gì! :)
May là Thượng đế đủ sáng suốt để khi Ngài nặn ra loài người, có cả nếp lẫn tẻ ;))
2 nhận xét:
Chúc mừng bố mẹ cún và cả nhà nhân ngày Tình Nhân :)
Hoa.. và nấu nướng cái gì đó.. chính là sự lãng mạn đấy ạ! :)
Nếu không có phụ nữ trên đời này, đàn ông tẻ nhạt lắm nhỉ? Mà họa may có làm được gì "nên cơm nên cháo", cũng chả vẻ vang gì!
Câu văn hay nhất trong ngày Valentine em đọc được :)
Mừ đàn ông làm việc nhà, chăm con, thế mới là biết chia sẻ.
Đăng nhận xét