Chuyển đề tài vui vẻ cho ngày Tết, theo đề nghị của mẹ Dế.
Có những hiện tượng mà bố cún chưa biết lý giải ra sao. Ví dụ: hiện tượng lây ngáp. Mà không phải nhìn nhau, thấy nhau ngáp, nên bị ảnh hưởng (tâm lý, thể xác), dẫn đến ngáp lây đâu. Cái trò “đồng thanh tương ứng” này thật lạ: tỉ như, đang sôi nổi, tự nhiên người ngồi họp ở cuối hội trường ngáp, đồng chí ở Chủ tịch đoàn cũng ngáp theo, đồng thời, rất “đồng khí tương cầu”, mà chả có lý do gì đặc biệt cả.
Bố cún đã hỏi một vài chuyên gia, nhưng chưa ai đưa ra lời giải thích nào hữu ý cả. Nói phóng ra, có lẽ những người tham dự vụ “ngáp tập thể” (*) ấy cùng bị rơi và một trạng thái, một môi trường… uể oải, khiến họ phải phản ứng bằng cách ngáp?
Cũng như vậy, với chuyện trẻ con phun mưa: như trong ảnh, cún phun phì phì, và trời đã tối sầm lại, rất có cơ là sẽ mưa. Mẹ cún đoàn chắc như vậy!
Lý do, phải chăng, là do trẻ con – hồn nhiên, cũng như… thú vật ;) - gần với thiên nhiên (**) hơn, nên dễ có sự cảm nhận về thay đổi thời tiết hơn?
Tham khảo:
(*) Nhắc đến cái này, và Trần Mạnh Hảo ở entry trước, lại nhớ vụ họ Trần viết về “ngắm trăng tập thể” trong “Ly thân” (mà giữa chừng lại có một “tên phản động phát tiếng... rắm phá hoại” ;)). Cả nhà còn nhớ không nhỉ?
(**) Gần với thiên nhiên là hay chứ, vậy mà mẹ Dế lại phát hiện ra, phim Việt Nam cổ vũ cho “cuộc đấu tranh chống thiên nhiên” ;) Quả là… trần quấy!;)
3 nhận xét:
Ồ, cái má của cún, trộm vía :D...
Quả trán giống ai mừ khủng vậy anh?
@ Mẹ Dế: Trông buồn cười nhỉ? Ví dụ 1 người lớn mà trông như thế thì quái :)
@ 2Ti: Chịu! :)
Đăng nhận xét