Trưa nay cả nhà đi cái lễ hội ẩm thực Óriás Csárdás Fesztivál (chả biết dịch ra sao: “óriás” -> khổng lồ; “csárdás” -> một điệu dân vũ Hungary, gắn liền với “csárda” là kiểu quán xá ven đường, có tính chất như “tửu quán” của hội giang hồ Lương Sơn Bạc xưa ;)).
Report (nhời và ảnh) thì đã có ở đây.
Lễ hội nhưng ở Tây nên không có được cái nhộn nhịp, rầm rĩ như ở Việt Nam. Nhất là, dính đến ăn uống, như các chợ ẩm thực Hà Nội, từ xa xa là đã thấy láo nháo, lộn xộn lắm rồi; ấy thế mà bên này ai nấy xếp hàng trật tự mua đồ ăn, rồi ngồi ăn, trò chuyện, nghe nhạc Tzigane khá vui vẻ, nhưng… lặng lẽ. Cũng không có các mùi mẽ sực lên rào rào như ở xứ ta. Cho dù, 4 món bố cún đã tường trình, đều thuộc “tứ trụ” trong nghệ thuật và văn hóa ẩm thực Hungary và nếu nhắc đến nấu nướng thì Hung dùng gia vị các kiểu (mạnh và phong phú) có lẽ không kém Việt Nam, nếu chưa muốn nói là có thể hơn!
Các món đều ngon, mọi nhẽ, nhưng bố cún chợt nghĩ rằng, tại sao BTC không kéo thêm các món khác, cho dù không nhất thiết đặc sản, như cơm, cháo, phở, kem… cho nó đa dạng hơn? Bán chắc cũng sẽ chạy hơn, vì, tỉ như, dân Việt đến “thưởng ngoạn”, nếu không ăn được những thứ quá “đặc thù” Hung, thì có thể xơi thịt gà rán, canh gà (Thọ Xương), v.v… Dĩ nhiên là họ có ý thức tôn vinh thương hiệu, không để những cái “lẹp nhẹp” ngang hàng, làm mất vị cơ bản, nhưng thế là không mềm dẻo, “lanh trí khôn” kiểu Châu Á, nhỉ?
Một tin ngoài lề: từ hôm nay, do mẹ khích (lệ), Thu Vân sẽ viết blog bằng tiếng Việt, và entry đầu tiên cũng là màn tường trình về ăn nhậu. (Lưu ý các cô, chú, bác… ký giả nào “lạc” vào đây, chiếu cố Thu Vân nhá ;))
(*) Ảnh minh họa: món thịt cừu kho (birkapörkölt) vùng Karcag, rất nổi tiếng, được nấu trong loại chảo lớn để tạo vị đặc biệt. Những món “truyền thống” kiểu này ngon nhưng đều “nặng”, mỡ màng, không hạp thời đại lắm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét