Mai là Ngày các ông bố, theo "mốt" của Tây. Cái này, ở Hung cũng không thịnh hành lắm, cho dù dân tình có biên biết đến nó.
Tối nay, bố mẹ đùa Thu Vân, bảo mai là ngày của bố đấy. Là vì có lần suốt mấy hôm, chả nhớ nhân dịp gì đó, mà Thu Vân hay "phải" tặng bố cái này cái nọ, nho nhỏ thôi, nhưng cũng... mất thời gian, nên Thu Vân than: "Ôi giời, lại phải có quà rồi!"
Lần này, sau khi thông báo, bố hỏi Thu Vân "thế có sao không?" Thu Vân điềm nhiên "không sao", rồi bắt tay vào viết và vẽ cho bố ?;)
Độ nửa tiếng thì xong "tác phẩm", gồm cắt, dán giấy, hình tim các kiểu, và một câu chuyện 8 trang, có minh họa đàng hoàng. Bố hỏi thì Thu Vân bảo truyện này là do Thu Vân sáng tác hoàn toàn, chứ không phải "cọp" ở đâu. Nội dung như sau (bố dịch thô):
"Ngày xửa ngày xưa, có một túp lều, ở đấy có một ông cụ già và bà vợ keo kiệt.
Một bận, bà vợ bủn xỉn buộc ông cụ khốn khổ đi câu cá. Ông ngồi trên bờ sông và buông câu, nhưng mãi chả bắt được con cá nào. Rốt cục, cũng có một con cá chép cắn câu. Ông cụ mang cá về và ăn cùng vợ. Rồi họ lên giường.
Hôm sau, ông cụ lại đi câu, nhưng lần này câu được hai con. Hôm sau nữa thì được ba, nhưng bữa ấy hai vợ chồng ăn cả vời bánh mỳ và rượu.
Nhưng rồi cũng đến lúc mọi thứ hết sạch. Cả cá, rượu và bánh mỳ.
Một bận, nhà vua tới. Hai vợ chồng không còn gì để tiếp đãi vua. Bà vợ hà tiện bật khóc vì sầu não, cho dù nhà vua chỉ đến để ban cho họ tiền. Hai vợ chồng được nhiều tiền đến nỗi có lẽ cũng chả cần lắm đến thế.
Và họ còn có thể khóc lóc mãi, đến ngày TẬN THẾ".
Nói thực là bố không hiểu lắm nội dung và ý nghĩa câu chuyện. Khi hỏi lại về mấy ý:
- có phải chuyện hàm ý không nên "vung tay quá trán" hay không?
- vụ đó thì liên quan gì đến chuyện nhà vua đến cho họ tiền, và tại sao tự nhiên lại cho?
thì Thu Vân bảo "ơ hay, thế dễ thường con viết như thế là để bố hiểu đấy hả?", và "nếu cái gì cũng viết ra nhiều thì dài lắm" (có hơi hướng của... Fermat, "tôi đã tìm ra một lời giải tuyệt diệu cho bài toán này, nhưng vì lề sách hẹp quá" ;)).
Ngày mai, có lẽ bố sẽ hỏi khéo để Thu Vân "tiết lộ" những cái mà Thu Vân không viết ra vì "dài lắm" kia ;)
10 nhận xét:
TV giỏi lắm!
Cái sai lầm của người lớn là bất kỳ cái gì cũng đòi hỏi tìm ý nghĩa và logic theo kiểu của mình. Đúng là trẻ con viết ra thế đâu phải để bố hiểu, mà đôi khi chỉ để viết cái gì nó nghĩ thôi. Hay nhỉ!
Cô thì đoán là TV xui bố chăm chỉ đi câu cá để cùng ăn với mẹ Ngân :D.
Cái đoạn bà vợ bật khóc rất hay! Vua đến ban cho tiền mà bà lại khóc, mà lý do là vì không có gì đãi vua. Đúng là một cô bé hiếu khách đây :P. Thế này thì càng phải khẩn trương sang thăm Hung mới được!
Nhắn TV viết tiếp những truyện như thế này, các cô chú sẽ cố mà hiểu. Mà không hiểu hoặc hiểu lơ mơ cũng chẳng sao. Nhìn đã thấy vui! :)
Hìhì, đi chơi tứ xứ hè năm nay, mục sở thị bằng cách nào?
@ kiêu wá: Anh nghĩ là trẻ con đứa nào cũng cá tính, có điều là bố mẹ và trường sở có cho nó phát triển cái cá tính ấy ko thôi. Nếu cứ hơi tí mình lại "khệnh khạng" "rõ trứng khôn hơn vịt", hay lên mặt "cá ko ăn muối..." ra thì thủ tiêu hết cá tính của chúng no còn gì ;)
@ Gaup: Ko, lên giường để nằm ngủ thôi, ví ăn xong thường là buồn ngủ ("ăn nằm" mà). Cặp vợ chồng ấy già rùi mà ;)
Thu Vân nhà anh hay nhỉ, muốn tận mục sở thị cô bé quá...
@ Mẹ Scoo, Hà va Mẹ Dế: Không chắc là chuyện này có ý nghĩa gì, theo cách hiểu của người lớn. Tuy nhiên tí nữa sẽ phỏng vấn Thu Vân thêm :)
@ Mei: Ai chẳng quan tâm cho con cái, có điều blog này được làm vì cún ra đời nên "nồng độ" các bài về bọn nhóc có phần đậm đặc hơn thôi :)
Hôm nay Chủ nhật mà trời mưa dầm, chán quá!
Thay anh quan tam den con cai, mung vui cho gia dinh anh va mong co mot ong bo nhu the cho con em sau nay. Chuc anh va gia dinh ngay chu nhat dam am.
Thu Van nha anh ca tinh qua anh Linh nhi
Thu Vân thông minh duyên dáng và sớm thể hiện cá tính mạnh mẽ độc lập thế chắc chỉ phần nhỏ là do trường của Hung nó ác còn phần lớn chắc là công bố mẹ khuyến khích con là mình.
Bố mẹ đọc chắc chắn là nhấm nháy nhau cái đoạn: và họ lên giường. Cái đoạn đấy mà viết ra e dài lắm.
:)) Trẻ con nó biết hết đấy các quý vị anh chị bạn bè ạ.
hic, đầu óc em bắp cải quá, đọc chả hiểu gì.
Em đoán là Thu Vân đã ngụ ý rằng sao mà nhà vua ko đến sớm hơn thì có phải là được ăn cá không. Vua cho nhiều tiền thế này mà vua ko dc cá, uống rượu và ăn bánh mỳ với nhà mình, thương vua quá..
(Thu Vân thông cảm, lối tư duy kiểu rất nông dân của cô Thanh Vân chỉ nghĩ dc đến vậy). Có giải thích nào thêm anh Linh cho mọi ng cùng biết nhé
Em thì đoán là bà vợ khóc vì sắp tới cuộc sống sẽ buồn tẻ, vì bà vợ sẽ không bao giờ đc ông chồng đi câu cá mang về cho ăn nữa (vì có đủ tienf sống đến hết đời ròi mà) :D
Đăng nhận xét