Đọc cái này của nhà văn Lê Anh Hoài (blogger búp bê bằng bột) – bình loạn về vụ "UBND TP Hà Nội giao Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam làm chủ đầu tư xây dựng [tượng Thánh Gióng] dự án bằng nguồn kinh phí vận động công đức của thập phương" – mới thấy có lẽ quả thực bố cún không bị... nghễnh ngãng.
Số là, cách đây mấy ngày, đang ngồi làm việc thì thấy VTV4 loan tin gì đó về một phiên họp của Giáo hội Phật giáo Việt Nam (?) Bố cún không để tâm lắm, nhưng có một câu đập vào tai: "Đạo pháp, Dân tộc và CNXH"! Khá ngạc nhiên vì bố cún vẫn tưởng hình như slogan của Phật tử Việt Nam chỉ có hai mục đầu (“đạo pháp và dân tộc”) thôi chứ; nhưng rồi bụng bảo dạ, “có lẽ mình nghe nhầm”.
Hôm sau, nghe mẩu tin về vụ dựng tượng Thánh Gióng, bố cún chợt liên tưởng đến cái slogan hôm trước, rồi nghĩ: “Hay là mình không nghe nhầm, nhẩy?” Vì, ngẫm ra, cái sự slogan này có quan hệ khăng khít lắm với chuyện UBND Hà Nội “giao trách nhiệm” làm tượng Ông Gióng cho Giáo hội Phật giáo, chứ chả chơi!
Nói thế, không phải là bố cún phản đối việc sư sãi lấy tiền công đức đi tạc tượng, nói chung. Sư sãi dĩ nhiên có quyền tham gia những hoạt động “thế tục” (VTV4 hay đưa tin sư làm bí thư chi đoàn, làm công tác này nọ…), trong số đó, việc vinh danh những anh hùng dân tộc từ ngàn đời này, đã được thời gian thử thách (Đức Thánh Trần, Nguyễn Trãi… chẳng hạn), thông qua việc “xây dựng” tượng đài họ, là việc có thể chấp nhận trong một khuôn khổ nhất định.
Tuy nhiên, chính quyền chỉ thị cho sư sãi “chủ đầu tư xây dựng” tượng Thánh Gióng bằng tiền cúng đường, thì có nên không, hợp không? Ngay cả khi Ông Gióng là một trong “tứ bất tử” đi nữa?
Người dân, khi cúng đường, chắc hẳn tin tưởng rằng số tiền ấy sẽ được sử dụng đúng mục đích căn bản là truyền bá tín ngưỡng Phật giáo, tu bổ, phát triển chùa chiền, làm một số việc thiện nhất định. Còn chuyện làm tượng đài kỳ vĩ, đắt đỏ, không chắc đã là ý muốn của họ; cho dù tượng Ông Gióng có thể có "ý nghĩa giáo dục", đó là chuyện khác.
Nếu Giáo hội Phật giáo muốn làm điều này, nên chăng, mỗi chùa đệ bảng viết hẳn ra, tỉ dụ: “Ngoài việc tu sửa chùa chiền, rao giảng Phật pháp, cứu nhân độ thế, làm việc thiện..., x% số tiền cúng đường, hòm công đức... sẽ được chi vào những mục đích xã hội, “công cộng” tốn kém... do chùa & chính quyền quyết định, như đúc tượng anh hùng, lãnh tụ, v.v...” Như thế, người góp tiền có thể sẽ có ý kiến cụ thể là họ góp cho cái gì, có minh bạch và hợp lý hơn không?
*
Tự nhiên, dây mơ rễ má, bố cún lại nhớ lại một cái message viết trên 1 forum nọ, khí lâu rồi, như vầy:
“Trong đống báo rất cũ đang chờ "thanh lý", có tờ "Tiền phong thứ Ba" đăng mẩu tin vắn như sau (mục "Tin Văn hóa - Văn nghệ"):
"Bức tượng đúc đồng Bác Hồ cao 2 mét được một nhà sư của chùa Huống (Đồng Hỷ, Thái Nguyên) hiến tặng Bảo tàng Thái Nguyên, đã được Tỉnh ủy và UBND tỉnh tổ chức lễ tiếp nhận long trọng. Tượng cao 3m, nặng 1.300kg, chất liệu đồng, màu vàng tươi rất đẹp, ước tính chi phí vật liệu và gia công hết khoảng 170 triệu đồng. Sự cụ đã hiến tặng bức tượng tên là Đàm Hinh, năm nay 87 tuổi."
Mẩu tin cũn cỡn được viết khá lủng củng. Nhưng vấn đề không phải ở chỗ đó.
Dĩ nhiên, đúc tượng (và hiến tượng) cụ Hồ là điều cần thiết (và cũng là "chuyện thường ngày ở huyện", chắc thế). Nhưng thử hỏi sư cụ Đàm Hinh lấy đâu ra một khoản tiền lớn như thế để (thuê người) đúc tượng? Giả sử là tiền túi của cụ thì chả sao. Cùng lắm, chỉ có thể trách cụ không thực hiện đúng chủ trương tiết kiệm của Đảng và chính phủ ta. Nhưng nếu là tiền khất thực & tiền cúng bái của đệ tử thập phương, mà lại đem đi sử dụng vào một mục đích riêng (cho dù là đúc tượng cụ Hồ đi nữa), thì cũng đáng trách quá!
Số tiền lớn ấy (bỏ rẻ cũng phải cỡ hơn chục ngàn ù-ét-đê!), sao sư cụ không dụng để tu bổ chùa chiền, giúp đỡ người khốn khó, làm sáng danh Đức Phật, mà lại chi tiêu một cách phí phạm như thế?
Thiện tai, thiện tai... :((”
Chuyện từ hàng chục năm trước mà xem ra đến giờ vẫn còn nguyên “thời sự tính”!
(*) Ảnh minh họa lấy từ wiki: Tượng Thánh Gióng tại ngã 6 Phù Đổng, TP HCM.
7 nhận xét:
"Đạo pháp, Dân tộc và CNXH"! ----> Văn bản đúng là thế đấy anh Linh ạ.
@ Hoa Pion: Sao vậy?
@ búp bê bằng bột: Đồ rằng cái vi diệu trong bài của bác bị cái "tượng" trần như nhộng ở entry dưới nó hại rồi. Làm "chúng tăng" mất tập trung! Mô Phật!
@ Codet: Cứ theo cái đà này thì Phật tử mỗi nước - ngoài việc theo tín ngưỡng Phật giáo -, còn phải theo một chủ nghĩa gì nữa nhỉ? Ví dụ, chư phật thời Đức Quốc xã... ;)
Sư đệ viết bài này rất hay, nghiêm ngắn, và đi vào lòng người (sư). Chứ bài của huynh chúng tăng cho là lời nói sàm báng nên không nhận được cái vi diệu bên trong. Đáng tiếc, đáng tiếc.
Mô Phật, lạy Thánh Gióng mớ bái.
Hì hì, có nhiều lí do mà. Em thì nghĩ sống trong thời nào thì cũng phải biết... đường mà sống thôi. :)
@ Codet: Hìhì, ừ, hỏi cho có hỏi thế thôi, chứ vẫn biết là có nhiều lý do "khách quan" mà :)
xin copy bài này về blog nha bác
Đăng nhận xét