31/12/07

"Lại một mùa tuyết trắng nữa châu Âu..." (*)



Rủ mãi rồi Thu Vân cũng chịu đi trượt tuyết và chụp ảnh. Thực ra bố cũng ngại đi, nhưng thấy lâu lắm rồi Budapest mới nhiều tuyết như thế này, nên... tiếc (sợ nhỡ mai kia nó tan hết).

Nói đến tuyết, lại nhớ 22 năm trước, khi bố và các cô chú cùng năm mới đặt chân tới Hung. Hồi đó tuyết đến sớm, cuối tháng 11, đầu tháng 12, và hầu như năm nào cũng đầy ắp tuyết - nhất là 1986 là năm lạnh nhất của châu Âu, nhiệt độ xuống mấy chục độ dưới 0... Lần đầu tiên thấy những bông tuyết bay, hơn ba chục đứa học sinh Việt Nam gày gò, ăn mặc nhếch nhác, hò reo váng cả một góc núi. Rồi cũng bắt chước các bạn Hung, nặn tượng, hay vón tuyết ném nhau, để rồi tay đứa nào cũng bỏng lên vị lạnh. Cái bỏng do lạnh cũng đau và xót không kém gì bỏng vì nóng!

Ngồi trong nhà ấm áp, nhìn vạn vận được tuyết phủ trắng muốt, hình dung ra đủ thứ truyện cổ tích, thì sướng. Nhưng mà dầm mình trong tuyết kiếm từng xu, mới thấy cái nhọc của kiếp người! Chả ai bên này mà không qua thời kỳ ấy, nghĩ lại vẫn rùng mình. Quần áo đủ loại 5-6 lớp, đến mức không cựa được, cử động khó nhọc, mà không sao hết được lạnh; cái lạnh nó ngấm và bị giữ lại giữa các lớp quần áo. Trông ai cũng như con voi di động, đến khi nhỡ trượt chân, ngã... đứng dậy rất khó khăn. Có những lúc tuyết rơi vần vũ, táp liên hồi vào mặt, tối mắt tối mũi, vuốt không kịp, mà vẫn phải "bám trụ". Chợ trời Đông Âu là thế, ai chưa trải qua, khó hình dung lắm.

Bây giờ, trái đất nóng lên, tuyết là của hiếm. Lũ trẻ thì chỉ mong mỗi năm có dăm bảy ngày tuyết phủ, để được đi trượt tuyết, được thấy một thế giới thần tiên trong sách vở. Những khi ấy, bố mẹ cũng mừng, vui cùng chúng nó. Và chạnh lòng nhớ đến những ngày gian khổ xa xưa...

(*) "Tuyết", Nguyễn Thụ.

2 nhận xét:

2Ti nói...

"bỏng tuyết" có gì giống với tiểu thuyết "Tuyết bỏng" ko anh?

Hoang Linh nói...

@ 2Ti: Em định nói "Tuyết bỏng" của Bondarev? Cuốn ấy anh chưa đọc ;)
Tuy nhiên, bỏng tuyết thì cũng như bỏng... nước sôi ấy. Lúc đầu chưa cảm thấy gì đâu, sau mới thấy đau, rát và xót ;)

Đăng nhận xét