Ui, thế mà cũng đã gần hai tuần chả viết được gì, cái "căn bệnh của thời đại" - BẬN - xâm nhập ghê quá!
Một số entry sau (sẽ viết lai rai vào cuối tuần, hy vọng thế) chỉ nhằm báo cáo tổng kết thời gian qua, chứ không có ý nghĩa gì đặc biệt :)
Đầu tiên vẫn là chủ đề cún, dĩ nhiên đã trở nên nhàm chán thời gian qua ;).
Vài hôm nữa là cún tròn 7 tháng rồi đấy, thời gian nhanh quá. Cún đã biết rất nhiều thứ, mà với bố mẹ thì thích nhất vẫn là, gọi "cún!", cún quay lại ngay, cười rạng rỡ (có lẽ dần dần cũng phải dạy cho cún biết... tên thật, chứ không sau này gọi không thưa, thì gay :)).
Một số thứ nữa mà cún rành:
- Bò ngang dọc, tứ tung, nhanh như chảo (trảo?) chớp. Yếu tố an toàn đối với cún bây giờ là chuyện nan giải, trừ phi có người ngồi ôm cún khư khư - bằng không, phản xạ của bố mẹ có thể không bằng vận tốc nhào lộn của cún.
- Cún thích tư thế nắm sấp, rồi gồng mình, cong như con tôm, mông nhỏm lên rất cao, như thể muốn đứng phắt dậy. Những lúc bố nâng để cún đứng, rồi kéo lê cho... đi, thì cún hứng khởi lắm.
Cún đã ngồi rất cũng vững vàng, bàn tọa ngoạn mục. Đặc biệt, cặp đùi cún tương đối quá trớn, vẫn khiến bố liên tưởng... nồi măng. Thói tục gặm chân và mút thì đến giờ cún vẫn khoái.
- Cún thích soi gương, thấy mình trong gương thì khoan khoái, nheo mắt, trông rất "trí giả".
- Khoản ăn uống, khả năng từ ngày mai mẹ sẽ cho ăn thêm một bữa ngoài. Hiện tại, cún có một bữa chính buổi trưa, và một bữa phụ là 1 quả chuối. Mẹ không muốn cho cún ăn ngoài nhiều, sợ... béo ;), và cũng lo cún ham đồ "ngoại", bỏ bú. Thực ra, cho cún ăn bao nhiêu thì cún ăn bấy nhiêu, rất dễ tính, bao nhiêu cũng được, nên cần phải tiết chế :)
- Mẹ và Thu Vân gọi cún là "chú bé vui vẻ" (theo mẫu "cô gái xấu xí", bộ phim vô duyên nhất của mọi thời đại, mà nhiều người thích phết ;)), vì tính cún có vẻ lạc quan, không yếm thế - và đó cũng là điều bố rất thích. Bố thì, ảnh hưởng mấy pho Kim Dung lôi ra gặm lại, hay nựng cún là "thằng tiểu tử thối tha" (cái này nhờ Trang Hạ tra ngược lại, xem trong tiếng Trung là gì, mà các dịch giả chưởng hay dùng ;)).
Kiểu gì đi nữa, bố mẹ cũng chỉ muốn nụ cười trên miệng cún, như thế cún xinh và dễ thương hơn, là những khi mặt hằm hằm đầy sát khí ;)
8 nhận xét:
Ai cười cũng dễ thương hơn là mặt hằm hằm sát khí :P
Eo, cún nhà anh chị to thật, trộm vía! TV cũng lớn nữa! Đúng là điểm 10 tròn trịa!
Hihi, phim vô duyên quá, chính ra lại hay :) Thu Vân ghét trần đời những cái nhố nhăng (ví dụ, màn các chiến sĩ uốn éo, mà nó bảo là "làm gì có chuyện ấy là bộ đội?!", trong "Chúng tôi là chiến sĩ), nhưng lại thích phim ấy.
Ảnh với chị Thu Vân, thực ra cún hớn hở là có lý: chỉ sau đó vài giây, chị Thu Vân cho cún liếm đũa ;)
Dáng ngồi của Cún chững nhỉ. 2 chị em trông "bình đẳng: quá rùi :)
Ảnh Cún với chị TV đẹp quá, Cún lớn nhanh quá, mỗi lần xem ảnh là một lần thấy khác.
Hôm nay HN mưa, cô Vân thân yêu của "thằng tiểu tử ối a" đang co chân giò nồi măng của cô lên ghế và xem bộ phim vô duyên nhất của mọi thời đại, ngao ngán nghĩ đến cảnh giờ này tháng sau đã đang ung dung ở bển mà nước mắt xối xả, hụ hụ
@ 2Ti: Anh rất thích trông trẻ con ngồi, bệ vệ và oai lắm!
@ Hoa Pion: Tất nhiên! Nhưng ý anh nói là, cún mà ko cười, chỉ cần... nghiêm mặt lại là trông cũng khiếp! :)
Trom via, anh oi em thay Cun lon nhanh nhu Thanh Giong ay.
Anh cho ảnh mới của bé lên thay avatar đi thôi.
Anh thích cái ảnh ấy, trông "hình sự" :)
Đăng nhận xét