(Loạt) entry này sẽ nghiêm túc, không tếu táo, và rất dễ sa vào dài dòng văn tự. Nhưng vì có những cái viết ngắn không thấu! ;)
1. Hôm nay, Thu Vân đi “hội diễn” chương trình Gala kỷ niệm nửa thế kỷ thành lập Phân ban Nhạc tại trường Thu Vân theo học (ảnh trên).
Nói thêm là, Thu Vân học Trường Tiểu học Thánh László (lấy tên vị vua thứ hai của lịch sử Hungary, được phong Thánh năm 1192), là một “trường làng” thôi, ở ngay gần nhà, đi bộ chừng 5 phút. Dĩ nhiên, trong số mười mấy trường tiểu học trong quận thì đây cũng là một trường khá, có chút “bề dày” (đang chuẩn bị kỷ niệm 100 năm ngày thành lập, tức là thâm niên cỡ… Chu Văn An ở nhà mình ;)), nhưng nói cho cùng thì vẫn không phải loại “trường chuyên lớp chọn”, “trường điểm” gì, như đa số các vị phụ huynh bên này vẫn ham “nhồi” con cái vào ;).
2. Chuyện chọn trường, chọn lớp cho Thu Vân từng là đề tài tranh/thảo luận nảy lửa của bố mẹ cún. Kể ra cũng dễ hiểu: tâm lý người Việt bình thường thích cho con học chỗ “elite” (theo phương châm cho con “thử sức”, “quẳng xuống nước cho nó tập bơi”, “rèn cho nó cố gắng, có sức cạnh tranh”… ;)), và nếu đã được chọn lớp, thì cứ nhằm các lớp thiên về Tự nhiên (Toán, Lý, Máy tính…), hay bét ra cũng… Sinh ngữ (“để nó dùng sau này”) mà “tương”.
Trường Thu Vân có ba Phân ban: Nhạc, Thể dục và Toán – Ngôn/Ngoại ngữ. Ba năm trước, kể ra, có lẽ nếu Thu Vân vào được Toán – Ngôn/Ngoại ngữ thì mẹ cún hài lòng nhất. Nhưng khi đến đăng ký vào đó, thì hết chỗ ;). Thể dục thì nghe có vẻ… cơ bắp quá, chỉ còn Nhạc, mà muốn vào cũng phải qua sơ tuyển. Thu Vân, lúc ấy, không thấy có bất cứ khả năng & năng khiếu đàn ca sáo nhị gì “lộ thiên” cả, nên bố mẹ rất lo không biết ra sao. Nhưng rồi, cũng qua, và thế là trong thư gửi về nhà, bố mẹ được dịp khoe Thu Vân học “chuyên nhạc” ;)
3. Nhưng khi Thu Vân vào học một thời gian, bố mẹ mới yên tâm rằng, thực ra, gọi là “phân ban” này nọ, nghĩa là về môn ấy mỗi tuần chỉ học nhỉnh hơn các “phân ban” khác 2 tiết thôi (dĩ nhiên có phần nâng cao hơn ít nhiều, về nội dung môn học), chứ kỳ thực bên này họ dạy rất đều, rất căn bản và toàn diện về mọi môn, cấm thấy tệ nạn “học lỏi”, “học lệch” như ta.
Nên, sau vài năm, thấy Thu Vân “tự nhiên” biết hát (và còn tự cho rằng mình hát hay… nhất nhì lớp), chơi được nhạc cụ (cái này thì có học thêm, ngoài nhà trường), và tất cả các môn khác cũng đều có học lực OK cả (trong khi, xem chương trình học, bố cún thấy bao la lắm, có nhiều cái ngay bố cún cũng lơ mơ, ví dụ như các môn về Môi trường, Sinh/Thực vật, hay Ngôn ngữ/Lịch sử…), thì mẹ cún hình như cũng đỡ lo và dần dần tin tưởng rằng “Tây” nó dạy bài bản lắm, khoa học lắm, tử tế và chu đáo lắm. Hay nhất là trẻ con học vui vẻ, không bị nhồi nhét, lại suốt ngày có những chương trình ngoại khóa như xem kịch, bảo tàng, triển lãm, tìm hiểu thiên nhiên…, tiếp thu mọi kiến thức rất tự nhiên mà cấm thấy lúc nào trẻ con kêu chán, hoặc than phiền bị đè nặng lên đầu.
Đồng thời, một “huyền thoại” nữa - chả hiểu do ai nghĩ ra, nhưng lan truyền khá mạnh trong giới phụ huynh Việt Nam, theo đó, “Tây” nó chỉ giỏi… về sau thôi, chứ tiểu học nó thua xa mình, chỉ Việt Nam mình là nhất, Việt Nam mình thông minh, (chương trình giáo dục) Việt Nam mình học nhiều, học khó… - cũng bị phá vỡ: Thu Vân, cố gắng bền bỉ và kiên tâm, thì thuộc nhóm khá - giỏi trong lớp, nhưng không hề có chuyện do gen “Việt Nam mình” có gì nổi trội, dĩnh ngộ hơn Tây. Càng không có chuyện chương trình học của Việt Nam có gì hay ho đáng kể cả…
5 nhận xét:
Hay đấy! Tui rất tán thành quan điểm giáo dục toàn diện, không có chiên với chọn gì như ở VN là rất lệch lạc.
Bác nhớ kể chiện quan trọng là ở bên đó phải đóng học phí như thế nào, rồi các khoản đóng góp ngoài học phí như tiền trường lớp, hội phụ huynh... xem có nặng hơn VN không. Rùi cái khoản đi lễ tết, 20/11... cho thầy cô như thế nào, phong bì riêng đưa tận nhà hay góp chung qua hội phụ huynh?
@ LS: Sẽ có hết những chi tiết ấy ;)
Hihi, nghe mấy anh chị có con rồi nói chuyện thú vị nhỉ.
Em cũng đã tưởng tượng được khá rõ về sau em dạy dỗ con và hướng cho con thế nào... Nhưng cũng không biết là thực hiện được đến đâu nữa, hihi...
Thấy mấy người có nhiều con tâm sự rằng: Có 1 đứa đầu, tưởng là sẽ có kinh nghiệm cho đứa sau, nhưng thực tế lại không phải như thế, mà mình lại phải bắt đầu từ đầu :D
Giờ em mới thấy anh Linh "Tây" thật. Em mà chọn trường cho con là em sống chết phải bắt nó vào Toán-Ngoại ngữ..hị hị..em ko tự tin lắm khi cho con vào trường nhạc. Em bị giáo dục VN ảnh hưởng nặng quá rồi anh ạ
Hìhì, thế mới chết! Độ ngày kia sẽ viết tiếp được loạt này, để bàn loạn sau nhá...
Đăng nhận xét