14/3/08

15-3-2008: Tình hình rất là… tình hình!



1. Hôm nay là kỷ niệm 160 năm ngày nổ ra cuộc cách mạng và đấu tranh giải phóng dân tộc của Hungary (1848-2008). Các đảng đối lập nhân dịp này để chửi bới, sỉ vả chính phủ, huy động các “cổ động viên” ném đá, trứng (không thối) vào vài chính khách mà họ không ưa. Đây là điều đã trở thành thông lệ, thậm chí, theo một số cách diễn giải luật, thì nó vẫn nằm trong khuôn khổ hợp pháp của quyền thể hiện ý nguyện chính trị, tự do ngôn luận, v.v… ;)

Đối với người Việt mình, chỉ cần nhớ ngày này gắn liền với tên tuổi ông Petőfi Sándor (ảnh trên), được coi là thi hào bậc nhất của Hung thế kỷ XIX (có người còn liệt ổng vào Top 5 của các văn/thi hào của mọi thời đại, e hơi quá ;)). Petőfi có bài thơ ngắn ngủi 4 câu “Tự do và Ái tình” hình như người Việt ai cũng biết; có thi phẩm “Bài ca Dân tộc” kích động không kém gì “Hịch tướng sĩ” của ta; nhưng cái hay là cạnh những bài thơ ái quốc, ổng có vô số bài thơ yêu (thựcảo) dễ thương lắm, chứa rất nhiều sắc thái - kể cả tang tóc, u ám - của tình cảm.

2. Năm ngoái, 15-3, trời đẹp, bố mẹ và Thu Vân đi vãn phố, Thu Vân tham gia thi tìm hiểu về cách mạng 1848, gồm 12 phần; xong được cái bằng chứng nhận, sướng lắm, vẫn giữ. Nhưng dạo ấy Thu Vân chưa biết mấy về 1848, đến năm nay thì biết nhiều rồi, vì đã được học trong trường. Cái cảnh một đứa trẻ 9 tuổi đọc làu làu “Yêu sách 12 điểm” (trong đó yêu cầu bỏ chính sách kiểm duyệt, đòi quyền tự do báo chí, thả tù chính trị, đòi quân đội Hung không được đưa ra nước ngoài và quân đội ngoại quốc phải rời Hung, v.v…), hay những vần thơ kiểu “Vùng lên dân Hung - Tổ quốc vẫy gọi - Thời cơ đã đến - Giờ, hay không bao giờ - Sẽ là nô lệ - Hay người tự do - Câu hỏi là đây - Bạn hỡi, lựa chọn!/ Hỡi thánh thần của người Hung - Chúng con xin thề - Sẽ không bao giờ chịu kiếp nô lệ!…”, và còn hiểu rõ nội dung những gì nó đọc, rất là thích!

Năm nay đúng vào tuần cả nhà ốm lăn lóc: mẹ cún thì sốt sình sịch mấy hôm nay, thuốc gì cũng không hạ; Thu Vân cũng thế, cả tuần rồi chưa hết mệt; cún thì quấy rinh rom, khiến bố (là người khỏe nhất trong nhà, với nghĩa chưa… lăn ra nằm liệt giường, nhưng chắc hẳn cũng sắp sửa) cũng “u hết cả thủ” : (

Và việc thì tất nhiên vẫn ngập đầu! Ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời nắng đẹp, tiếc hùi hụi…

3. Viết đến đây thì cún khóc, bố lại chạy vào bế khỏi cũi và dỗ dành, nhưng thực sự là đã đến lúc cún dậy. Hôm nay, cún chơi kiểu cứ ngủ độ 20-30 phút lại dậy, lại phải bế, rung… đủ kiểu. Mà cún đã quen được bố vừa bồng, vừa đi, vừa rung, lắc…, cứ thấy bố mỏi, có ý chùn chân định ngồi, là lên tiếng phản đối ngay :(

Cún còn có một trò khá đểu nữa: hôm nay, mẹ sốt cao, phải cho cún ăn thêm sữa ngoài là cái không bao giờ cún muốn. Tuy nhiên, vì đói, cún phải “hạ cố”. Cún ăn gần hết, chỉ còn độ một ngụm, thì thôi, chỉ bú nghịch cái bình mà không nuốt. Tuy nhiên, khi bố hết kiên nhẫn, định bỏ bình ra thì cún lấy tay kéo lại, đặt lại vào miệng. Và lại tiếp tục nghịch ;)

Chả biết bố còn bồng và nựng cún thế này được bao lâu nữa?

(Nói thêm: cún mặt mày rất oai phong, to tát, có lúc nhìn thấy.. cổ quái ;), nên tự nhiên bố lại nhớ lại những tượng Phật ở Long Môn Động - Lạc Dương, và đặt thêm cho cún cái tên “Mặt Phật” ;))

Bổ sung mấy tin nóng: Nhân 15-3, các hội cực đoan ở Hung lại gây gổ, hành hung ký giả và cảnh sát. Có vài trăm người biểu tình phá phách ngoài phố, đốt thùng rác, giật bảng chỉ đường, dùng đá (cậy ở nền đường), chai lọ, bom Molotov... ném cảnh sát khiếu nhiều cảnh sát bị thương. Budapest lại nóng bỏng... (xem tạm ảnh ở đâyở đây...)

Bổ sung 2: Đưa thêm link bài "Cuối tháng Chín" của Petőfi, nghe chừng có lý hơn mấy trò phá phách của bọn vô học ngày hôm qua :((

7 nhận xét:

Hoang Linh nói...

Blog là vì chả nhẽ ngày này mà ko nhắc đến ông Petőfi?

Hoa Pion nói...

Khổ thân, đúng ngày CM mà nhà cún mệt nhỉ? Chị Ngân bị sốt virus ạ???
Thế mà anh Linh vẫn blog được thì cũng kính phục bố cháu :P
Cái ông Petofi này rất hay, nhờ anh Linh mà em biết ông ý. :)

TM nói...

Cun nha anh tu vi co Tu Hoa, rat dep. Mat mui phuong phi la dung roi hihi. Em chuc chi Ngan va Thu Van chong khoe nhe

Con gái Tràng An nói...

Anh Linh ơi, chú Hoàng Sơn là ai mà dịch bài Nemzeti dal hay dễ sợ vậy? Đọc xong, em cũng muốn ra chiến trường:)) Hôm qua không thấy anh ra Blaha Lujza tér để lấy tư liệu nhỉ? Bọn skinhead chắc tụ tập cũng đông! How barbaric bounders they are!!!!:))
Em chúc cả nhà mau lành bệnh nha!

Hoang Linh nói...

@ Con gái Tràng An: Chú Hoàng Sơn là anh Sơn ngày xưa hay làm dịch vụ giấy phép lao động và mấy thứ giấy tờ khác ấy.
Anh Son có được kỹ nghệ dịch, có thể áp dụng với bất cứ bài thơ nào. Cứ cần là dịch được. Có lúc hay, có lúc vừa phải, nhưng kỹ nghệ đó chính ra hay phết :)
Em ko nên ra chiến trường làm gì, mà nên "cống hiến" ở mảng khác, ví dụ: dịch bài vở, nhất là cho các mục "Tư vấn", "Phụ nữ" :)
Để anh cho thêm link bài "Szeptember végén" (Cuối tháng Chín) nhé.

2Ti nói...

Ồi ôi, bố Cún vất vả quá. Khổ thân mẹ Cún, đang cho con bú mà sốt là rất dễ mất sữa đấy :(

Tomato.DK nói...

- Tình hình rất là… tình hình! -------> hi hi, em lại nhớ câu này
- Cả nhà đã khỏe chưa ạ?
- cún mặt mày rất oai phong, to tát, có lúc nhìn thấy.. cổ quái ;), nên tự nhiên bố lại nhớ lại những tượng Phật ở Long Môn Động - Lạc Dương, và đặt thêm cho cún cái tên “Mặt Phật” ;))--> hi hi hi

Đăng nhận xét