16/2/08

Thứ Sáu 15-2



1. Hôm nay bố được ở nhà với cún cả ngày. Cún có vẻ thích những ngày như thế, mặc dù nó tương đối hiếm hoi…

Mẹ nhắc là bố phải viết lại, kẻo quên, là từ 3-4 ngày nay, cún đã có thể thể hiện tình cảm khá rõ rệt, nhất là khi vui: cún có kiểu cười nhếch mép, rất quấy, rất u mặc! Chiều qua, bố đi làm về thì phải nhào vào bàn làm giúp mấy thứ giúp bác Lê Thương chuẩn bị triển lãm: cún hờn ngay vì chưa bao giờ bố đi về, mà không vào ôm và bế cún ngay! Phải nói thêm là cún hờn cũng dữ dội: khóc nức nở, môi rung rung, được một lúc thì… chảy nước mắt! Chị Thu Vân ngày xưa hiền và ngoan hơn cún ở điểm này.

Cún đã nặng gần 7 cân (kể cả bì) nên mẹ cún bế một lát, là thấy mỏi tay, có lúc rã rời, muốn… bại liệt! Thành thử, những lúc cún ăn xong, bố hay bế dựng đứng cún để cún… ợ; những lúc ấy, cún ngả vào vai bố, tin cậy, cảm giác rất thích. Nhưng, cũng chính vì thế mà áo bố, dù thay liên tục, vẫn không kịp với những cú ợ như thế. Bữa trước, bố vào cơ quan, cô đồng nghiệp người Hung của bố phát hiện ra ngay là “mày lại vừa bế con phải không?” – hôm ấy vội đi quá nên bố chưa kịp thay áo, mà cũng vì không biết là bên vai bị cún phì ra đầy ;)

2. Chị Thu Vân hôm kia vừa đi chơi piano “báo cáo” trước một hội đồng toàn là các cô giáo dạy nhạc, và cụ thể là dương cầm, của chi nhánh của Nhạc viện Budapest tại Quận. Phụ huynh không được vào xem: thấy các cô giáo ai cũng có sổ ghi chép, rất nghiêm túc. Cuối buổi, Thu Vân được khen là “chơi rất tự tin, mạnh bạo và thành công”. Bố cún tự hào lắm! (Về vụ piano này, bố cún sẽ viết một entry riêng, với nhiều tâm tư, mọi nhẽ ;))

Thu Vân giờ lớn rồi, nên mọi “lập trường”, “quan điểm” cũng dứt khoát. Và “nhiễm Tây” trầm trọng ở cái sự hay có chính kiến độc lập, “tự do chủ nghĩa”, không chịu theo “định hướng”, không nhắm mắt “hùa” theo ý bố mẹ. Ví dụ:

- Làm gì đó khiến mẹ không hài lòng, mẹ nói đi nói lại vài lần, Thu Vân cự ngay: “Sao mẹ phải nói nhiều lần thế? Nói một lần không đủ hay sao? Con đã nghe rồi mà” ;)

- Với một hảo ý – nghĩ theo kiểu Việt Nam – là để “kích thích lòng tự hào dân tộc”, giúp con tiến bộ, thỉnh thoảng mẹ hay nói vui, kiểu “dạo này Thu Vân có vẻ học kém bạn X. trong lớp, mặc dù bạn này ngày xưa thua Thu Vân”. Biết đâu, bên này, ở cấp Tiểu học (và dĩ nhiên, trước đó, ở nhà trẻ, mẫu giáo), một nguyên tắc giáo dục căn bản là các cô (và điều này được khuyến cáo đối với cả phụ huynh) không bao giờ đưa ra những so sánh này nọ, cho dù là ở dạng “tế nhị” nhất, để khỏi ảnh hưởng đến tâm lý lành mạnh của đứa trẻ, khiến chúng nó có tư tưởng ganh đua, lao theo “chủ nghĩa thành tích”, “chủ nghĩa hình thức” quá sớm, lợi bất cập hại. Dạo trước, mỗi lần nói thế thì Thu Vân đều tỏ vẻ bực bội, nhưng không nói gì. Đến hôm qua, Thu Vân đã chính thức ngỏ lời đề nghị không nên so sánh như thế ;)

- Rất nhiều lần, khi bố nêu một mong muốn gì đó, có thể nhiệt tình quá, thì Thu Vân lập tức “cảnh cáo” ngay: “Sao con lại cứ phải làm theo những gì bố muốn?!” Khiến bố, dù bực, vẫn phải cố nén và rất từ tốn giải thích rằng, không phải, đây là bố nêu ra ý kiến của bố và nghĩ rằng điều đó là tốt, là hợp lý, để con tham khảo thôi, chứ không hề có dụng ý áp đặt, v.v…

Những ví dụ kiểu này có thể nêu dài dài không hết!

Nhiều bậc cha mẹ Việt Nam hay quan niệm bố mẹ phải có “uy”, phải khiến con sợ, phải… áp đảo - thậm chí, nếu cần thì cứ “yêu cho roi cho vọt” một chút cũng không hề hấn gì (vì “Á Đông vốn dĩ không có… truyền thống dân chủ”, “tự do ắt sinh loạn” ;)), thì con cái mới tử tế được. Mỗi người một quan điểm, bố cún không lạm bàn ở đây. Về phần mình, bố cún chủ trương bình đẳng và dân chủ với con cái, để chúng nó coi mình như… bạn bè khi trò chuyện, trao đổi, chứ không bao giờ viện dẫn cái sự “tao đẻ ra mày”, “trứng khôn hơn vịt” để “cả vú lấp miệng em”, và đương nhiên giành cái lý về mình…

Chả biết như thế có tốt không…

(*) Minh họa là Thu Vân chơi đàn ở lớp trong ngày Lễ hội Giáng sinh cuối năm ngoái.

10 nhận xét:

Codet nói...

Nhìn ảnh TV cũng thấy gái này cá tính lắm đới.:)

[deleted] nói...

Bác viết hay lắm. Bài này mà đưa lên webtretho.com thì các mẹ xông vào bình loạn phải biết!

Việt balo nói...

Thu Vân cá tính thật, xinh xắn, giỏi giang quá... anh phải tự hào lắm nhỉ
Em thì từ nhỏ đã phá phách rùi, nên bao giờ cũng làm theo ý mình, hic hic... Đầu tiên thì không ai cho thế là hay ho, nhưng mà em phải chứng minh bằng kết quả... Và vậy là ok thôi...

Trương Thái Du nói...

Anh dạy dỗ con cái hay lắm. Từ nay thỉnh thoảng tôi sẽ tham khảo và cố gắng học hỏi anh. Tôi cũng có 1 cháu gái 4,5 tuổi.

Hoang Linh nói...

@ Bác Trưong Thái Du & Fortunate V: Phải để về hậu xem thế nào đã. Vì nhiều người (trong đó có... bà xã tôi), coi dạy con như thế là... dung túng cho chúng nó, dễ sinh hư :)
Nếu đưa lên webtrethơ có thể tôi cũng bị ném đá mất :)
@ Cammy: Thế này là... thời sự à? Ý là có nhiều info?
@ 2Ti & Việt balô: Cho đến giờ thì Thu Vân cá tín, độc lập, nhưng ngoan. Chưa thấy có biểu hiện phá phách hay quậy gì cả :)
Hôm nay đi dự khai mạc phòng tranh của một họa sĩ bên này, có màn tiệc đứng. Có nhiều đồ ngon mà Thu Vân thì cứ chọn bánh mỳ kẹp hịt bình thường mà "táng". Thấy... tiếc của giời, bố cháu có ý kiến "khuyến dụ", thì Thu Vân điềm nhiên hỏi lại: "Sao bố cứ thích con ăn... đồ ngon thế?"
Quả vậy! Cho dù ăn đồ dở đi nữa, thì đó vẫn là quyền... hiến định của công dân!
Bố cún có thêm một bài học ;)

2Ti nói...

Thu vân cá tính, độc lập quá rùi nhỉ :)

Cammy nói...

Hí hí... Đúng là nhà báo có khác. Giống như viết thời sự í!

Hoàng tử Dế nói...

:D Đọc về TV thú vị thật! Các phụ huynh học thêm được nhiều ở bọn trẻ quá!
Ngày xưa em nhớ, cũng từng có những điều mình muốn phản đối lại bố mẹ, nhưng ko dám nói ra. Truyền thống Vn là ko được cãi nhé :P. Còn ý kiến ý cò thì nên đợi khi nào bố mẹ vui đã hi hi :D

Hoàng tử Dế nói...

TB. Nhưng bác Linh lại có so sánh rồi nhé, chưa thuộc bài triệt để! TV là TV, mà cún là cún, cũng ko nên so ai ngoan hơn :P. Mà thế nào là ngoan? :)

Hoang Linh nói...

@ Mẹ Dế: Hìhì, đúng vậy, ở nhà mà có ý kiến khác, ko cần ở mức độ "phản đối" đâu nhé, thì đã thì bị "quy chụp" là "cãi", "lý sự cùn". Hồi bé anh cũng hay bị mắng như vậy.
Còn vụ so sánh ai ngoan hơn, thì cái đó là mình nội bộ thôi, chứ ko đưa ra bàn bạc vói con cái ;) Với bố mẹ thì đứa nào khiến mình ít mệt mỏi hơn, được gọi là "ngoan" ;)
@ Codet: Nghe cô phán về cháu mà phát sợ! :)

Đăng nhận xét