12/2/08

Cún 2 tháng



Thực ra, cún được 2 tháng từ hôm mùng Một tết kia, nhưng hôm nay mới đưa đi khám định kỳ ở phòng khám quận.

Trưa hôm qua, bà phụ trách cún hốt hoảng chạy đến nhà hỏi: “Sao không thấy anh chị cho cháu nó đi khám, cân đo… định kỳ? Hai tháng là bắt đầu chuỗi tiêm chủng rồi đấy! Cháu bị ốm hay sao? v.v…” Bố cún đành khai thật là do chúng tôi… nghỉ ăn Tết “ta” nên lười (thực ra một phần cũng vì bận quá nữa), chứ vẫn biết là đã chậm 1 tuần. Thế mới thấy Tây họ cẩn thận và tử tế: chuyện của mình, mà họ lo như là của họ!

Sáng nay, đưa Thu Vân đi học xong là bố cẩu cún đến phòng khám. Khá cồng kềnh, vì cún phải ăn mặc nhiều thứ, và bố cún thì ngại cho cún vào xe đẩy, nên cứ vác vậy thôi. Tuy nhiên, cún ngoan và không hề có ý kiến gì suốt quãng đường đi.

Đến nơi, chờ ở phòng ngoài, cậu bé vào trước cún đã hơn 4 tháng rồi, nhưng khóc váng tai từ đầu đến cuối. Và nhất là khi bị tiêm thì cậu ta gào rất thảm thiết, nên bố sợ cho cún lắm.

Đến lượt, cún cũng bị lột… truồng, rồi cân: 6.450g! Thế là cún lên được 2 cân trong 5 tuần qua, bà bác sĩ bảo vậy là “vượt mức kế hoạch”. Chỉ số này cũng bác bỏ hùng hồn nỗi lo của mẹ cún, rằng cún sút cân do mấy bữa sữa mẹ “khan hiếm”. Rồi cún bị vần đủ kiểu, bị bà bác sĩ đưa thìa sâu vào họng để khám, rồi tiêm chủng (vào đùi, rơm rớm máu), mà cún vẫn thản nhiên như không có gì xảy ra! Khiến mấy bà ở đó ngạc nhiên lắm, và thán phục “Việt Nam chúng mày anh hùng” ;).

Dĩ nhiên, theo thông lệ, cún lại “để lại dấu ấn” bằng cách tè cồng vồng ướt hết cái cân và ghế ở phòng bà bác sĩ!

*

Từ khi có cún, bố cún thêm một đam mê là bế cún, rung rinh rồi hai bố con lăn ra ôm nhau ngủ ;) (Minh họa trên là sau khi đưa cún đi tiêm chủng về).

Mà ngủ với bố, cún hay… mê mệt! Bố cún thì hít nhiều hơi của cún, có lúc thấy… ngấy, uẩy oải (chắc là vì cún nhiều vị sữa mẹ). Nói chung là “năng suất lao động” của bố cún giảm nhiều, tuy nhiên đó cũng là một cơ hội thư giãn…

Chuyện khác. Sáng nay bế cún từ phòng khám về, thấy nặng tay, tự nhiên bố cún thầm nghĩ: thế là cún lớn hàng ngày, và đồng nghĩa với việc bố cún… già hàng ngày ;)

Bữa trước, gặp một bác người quen, trò chuyện, bố cún tự hào là “đã xong phận sự gia đình”. Lập tức, bác kia bảo: “Đây mới là khởi đầu!

Theo bác, phải tính ít nhất 24 năm nữa, khi cún tốt nghiệp đại học. Thậm chí, thanh niên thời nay ở bên này thường thích theo học hết trường này đến trường khác, để làm gì cũng chưa cần biết, cứ biết là kéo dài cái tuổi học trò, đồng thời cũng là thực thi tinh thần “Học - Học nữa - Học mãi!” của cụ Lệ Ninh. Theo xu hướng ấy thì đến khi bố cún “xưa nay hiếm”, có thể cún vẫn thong dong “dưới mái trường XHCN”…

Bao giờ cún mới… lấy vợ nhỉ? ;)

6 nhận xét:

♥heni♥nguyen™♥ nói...

ôi trời!
2 bố con nằm ngủ giống hệt nhau ^^
mà câu cuối của entry ....sao anh hỏi sớm rứa hầy????^^

2Ti nói...

Ru Cún nhưng anh cứ ngáy trước thế á?

Hoang Linh nói...

@ 2Ti: Tinh nhỉ?
Ảnh mang tính minh họa thôi mà. Có bối cảnh của nó chứ. Lúc ấy là cún đã tỉnh dậy vì đến giờ ăn. Bố cún thì ngủ tiếp một chút ;)

PVNH nói...

Hihi, cai entry nay vui qua :))
Trong cun' tom via' cung cap that day, nhin thich the co chu :x
Dung la bay h moi bat dau thoi anh a :D Ma lo con lap gia dinh xong, lai con den lo cho hanh phuc gia dinh no, roi lo cho ca chuyen the he thu 3 nua co anh oi... ;)

Hoang Linh nói...

@ Hà cũng chuẩn bị... sản xuất đi là vừa đấy :)
Mà ko thấy ai khen... bố cún nhỉ ;)

Việt balo nói...

hu hu, 2 bố con nhìn y như đúc
bé dễ thương quá, mà 2 bố con giống nhau, suy ra anh HL cũng dễ thương... khỏi tị nạnh nha... hi hi

Đăng nhận xét